Sáng tới giờ nhị tôi lo đăng, hoạ và tám với thơ...suýt chút nữa là quên ngẫu thơ cho cô tám Kiếm Nữ Tím Đa Sầu rồi! Giờ thơ ngay, chứ không lần sau gặp là nhất kiếm đoạn tình huynh muội, nhị kiếm đoạn đầu nhị tôi lìa khỏi xác a.


Kiếm Nữ Tím Đa Sầu


Nhất kiếm đoạn đầu kẻ phụ duyên
Đồi hoa đào tím đả tam quyền
Tim vỡ! Bụng phèo phơi, xương gãy
Xác trần banh nát chẳng gì nguyên

Vang danh Kiếm Nữ Tím Đa Sầu
Giang hồ khiếp đảm cánh mày râu
Đông, tây, nam, bắc màu lụa thoáng
Tiểu tử-hùng anh trốn nhủi đầu


Giời ạ! Sao nhị ca tả Muội khiếp thế, em không chịu đâu...nhị ca phải vào sửa lời thơ lại cho thanh tao mới được, không thì lần sau gặp mặt là muội lụi cho nhị ca vài ba kiếm à nghe; khà khà.

Thân,

Nhị Ca