Đời đã vắng em mà bình lại khô rượu thì chỉ còn có nước sống với thơ chị Ba hỉ.


Đời Vắng Em!

Đời vắng em, bình rượu cạn khô
Thì thơ vần chữ tím mực tô
Những trang giấy trắng dòng thương nhớ
Môi mắt người ta! chén lệ hồ

Sao em không chờ thu trước ngõ
Về mang heo, tiếng xạc xào cây
Sao em tuyệt tình đây chuộng đó
Vần vũ trời mây! Phủ tầng mây

Bình rượu cạn rồi vui với ai
Thơ ta buồn lắm giọt nằm vai
Giọt rơi thấm áo sờn em hỡi
Mưa khóc tình xưa! Tan vỡ hai

Thì thơ ta, bây chừ luyến tiếc
Hương tóc người xa hương cỏ mây
Gió lùa trong nắng chiều biên biếc
Ta đứng im chờ...em có hay!!!

Ta đứng im nhìn...thu lá bay


Thơ mà thiếu rượu và áo thu bay, thơ buồn lắm chị Ba ơi; khà khà.

Thân,

Nhị