Sau những ngày mưa tầm tã về! Trời lại nắng, không khí
xuân rộn ràng trên phố với rừng hoa khoe sắc thắm. Kia cành đào, đấy
chậu mai, đây bụi cúc, gốc lan làm thơ nhị tui muốn yên cũng không yên
được mấy Bác ơi.

Em Mùa Xuân Và Hoa
Em mùa xuân khoe cành đào hoa thắm
Ngày hiu hiu gió làn chậm gió về
Mở cửa vườn xuân, phố nhỏ tà khuê
Các lụa dáng đê mơ hồn thơ chữ
Em mùa xuân cùng ta thân khách lữ
Hoà vần âm, vận tứ vút lên trời
Níu khóm mây trôi, hờ hững hạt rơi
Nương màu khói nhạt, lả lơi sân khói
Em mùa xuân sáng vàng tơ nắng rọi
Chiều nghiêng nghiêng giữ cội cúc hiên nhà
Chiều nghiêng nghiêng ướp nhành mộng đừng sa
Đừng lạc sắc...đừng a! Hoa xuân nhé
Cho ta chén nồng, môi ngâm khe khẽ
Lời thơ xuân bên mé lộ đang chiều
Hát vu vơ khúc nhạc tết thương yêu
Tình tang với niềm phiêu phiêu xuân tiếng
Phong pháo đốt nổ đùng tai...đôi liễng
Đỏ màu câu bụi tắc kiểng ai treo
Trái xum xê chúc tài lộc thuận chèo
Năm mát mái biến phận nghèo, phú quí
Cung chúc tân xuân, an khang-hoan hỉ
Vạn sự cát tường, như ý Bính Thân
Gửi đấy chậu lan, tình nghĩa thêm gần
Tặng đây mai gốc đồng lân hàng xóm
Em mùa xuân và hoa...mời ong bướm
Ngừng lại đã! Đừng thơ thêm cho máu sân si ông lại nổi lên...vần chữ trăng hoa, khổ thiên hạ lắm ông thần say của tôi ạ; khà khà

.
Thân,
Nhị
Phong cảnh đẹp thật, xin mượn ảnh để đề thơ nhé.

Chiều Đây Người Cũ Đâu Rồi!!!
Chiều đây người cũ đâu rồi
Cầu bên sông vắng dòng trôi thu vàng
Nhớ xưa ta với bóng nàng
Ngồi vai tựa dưới trời mang mang buồn
Người rằng " Mai cách biệt muôn
Hỏi tình có lệ giòng tuôn không à!!! "
Chiều đây người cũ giờ xa
Cầu bên sông vắng! Dòng ra thu dòng
Dòng thu cứ trôi và người xa vẫn xa, chưa lần quay lại! Cảnh xưa giờ chỉ còn chiếc cầu ván trên sông nằm đợi cố nhân ngày nào.
Thân,
Nhị
Nhị tui xin mượn tạm năm chữ " Bình Minh Trên Đầm Cạn " làm đề và bức ảnh đẹp quê mình của anh Ninh Doãn Hiếu mà thơ nhé.

Bình Minh Trên Đầm Cạn
Bình minh trên đầm cạn
Em chèo, anh nhấp câu
Lung linh tia nắng sáng
Soi làn trôi, đồng sâu
Mây mùa bay lơ lững
Hạ đầm hoa tím sen
Xa xa lùm cây đứng
Che làng thôn nước ven
Bình minh trên đầm cạn
Gà ngưng tiếng gáy rồi
Mau chèo vô chợ sáng
Còn bày cá ra ngồi
Mua giùm cô...giúp tôi
Biết mình còn dịp được sống lại một lần trên đồng ruộng quê xưa không!!! Mong thay.
Thân,
Nhị
Bài này thì chàng và nàng không hẹn mà cùng về,
gặp nhau trên con phố nhỏ Rạch Giá...đi dăm phút lại quay về chốn cũ!
Cả hai nhìn nhau ngỡ ngàng.
- Bà có phải là Trần Thị Diễm Xưa không???
- Vâng, ông là ai mà biết tên tôi??? Nàng trố mắt ngẩn ngơ hỏi.
- Bà không nhớ tôi à...tôi là Nguyễn Văn Tám đây, bà quên tôi thật rồi ư??? Chàng vội nói.
- Vậy a, sao nhìn không giống chút nào...anh tám ngày xưa phong độ lắm
cơ mà, đâu đã tay gậy tay run thế này, mới bốn mươi năm thôi mà!!! Chắc
ông mượn danh người định gạt tôi đây chăng???
Chàng nghe xong câu nàng nói! Một chân thấp, một chân cao đi một mạch
không ngoái đầu nhìn lại, còn nàng thì quay lưng bước vội về hướng
khác.

Cố Nhân Gặp Nhau Trên Phố!
Tôi, nàng trên phố gặp nhau
Hỏi ra mới biết vàng thau xưa giờ
Tà đà sắc nhạt màu tơ
Vạt mươi năm cũ lụa xơ xác rồi
Đâu bờ môi mọng son môi
Long lanh mắt ánh nhìn tôi mơ màng!!!
Gặp nhau trên phố ngỡ ngàng
Hỏi ra mới hiểu tình tan nát tình
Vừa bước chân vào nhà là nhỏ em hỏi " Vừa đi đâu về mà mặt buồn thiu
thế ông anh mình!!! ". Không trả lời trả vốn cô em, nói như ra lệnh "
dọn mồi lên cho anh, bảo mấy cháu ra đầu xóm rinh về vài ba vịm Đường
Xuồng cho anh uống giải sầu nghe cô "; khà khà

.
Thân,
Nhị