Trả keo mắm và ba quả lê ta lại, chỉ nhận tà áo nâu để
nhớ hương và nửa mảnh trăng để nhớ người thôi nhé bác Tiểu Muồi (hay
Mùi???) Muội.
Tặng Người Nửa Mảnh Trăng
Tặng người trăng nửa mảnh
Nằm soi bến Sông Kiên
Tháng Tư xưa! Gió lạnh
Thuyền nương bóng vượt biên
Là lìa xa Xóm Đạo
Từ nay chẳng đi về
Thương người sau vạt áo
Người vương vấn tóc thề
Thầm gửi trăng nửa mảnh
Vàng ở lại tặng anh
Em đi! Đêm hiu quạnh
Lòng tiếc mối tình thanh
Duyên ta lỡ làng rồi!
Sao ngày đó không dừng chân lại chờ nhị tui bước lên để tình song song
lối!!! Giờ gửi gấm trăng gió gì nữa...cũng đã muộn rồi em ơi là em; khà
khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment