Tết của tôi bây giờ đã không còn những rộn ràng mong đợi
như thời còn tuổi trẻ nơi quê nhà! Mà tết đến với tôi bên đây trời tha
hương trong nỗi nhớ thương và luyến tiếc những mùa xuân cũ, những mùa
xuân mà tôi vẫn còn ông bà, cha mẹ, đầy đủ anh chị em và bạn bè bên cạnh
để còn thấy ngày xuân với những niềm vui và sự an bình trong tâm hồn
mình.
Tết Của Tôi Bây Chừ!
Tết của ta và những ngày tuổi trẻ
Nay còn đâu! Mùa lặng lẽ...về đâu
Cánh mai xuân vàng hoa nhánh một mầu
Trong gió nắng gốc đầu thôn gió nắng
Tết của ta giờ mái râm điểm trắng
Giờ tha hương! Đường mấy chặng tha hương
Cánh đào xuân đỏ hoa nhánh chân tường
Trong sương khói mù mịt phương sương khói
Tết của ta với thời gian như vội
Đến rồi đi! sớm tối bóng ngày đi
Bóng nguyệt trôi, mọc lặn cõi định kỳ
Năm tàn khởi vòng thi nhau tàn khởi
Tết của ta bây chừ không mong đợi
Không chờ trông áo mới những ngày mùng
Không bánh dưa, không tiệc bạn mời chung
Ta rượu tết! Niềm mông lung lữ thứ
Tết của ta bây chừ đây viễn xứ
Bây chừ đây! Vần chữ ý thơ sầu
Dòng rưng rưng thầm hỏi áng xuân đâu
Trong gió nắng mai đầu thôn xưa vắng
Tết của ta bây chừ sương khói trắng
Trời tha hương! Mùa lặng lẽ xuân buồn
Hạt bay bay ngoài lặng lẽ mưa tuôn
Hoa tan tác! Cánh đào buông tan tác
Tết của tôi bây chừ buồn lắm! Trời tha hương bên này giăng đầy khói sương, u ám một không gian trắng mầu mưa đông bạn ạ.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment