Ối giời! Văn của Chị Ba Tui đầy chất thơ...vào thơ.

Đông Cúc

Đông ngoài đọng giọt mong manh
Nhành hoa cúc nhuỵ vàng hanh nắng vàng

Sương mùa chưa nhạt khói làn
Nhẹ tơ lơ lững không gian dưới vườn
Cành xanh lá nấp chân tường
Che thân ngại đẫm làn sương đông ngày

Mong manh giọt ướt bàn tay
Ngà năm ngón chạm hoa gầy cúc rơi


Hỏi nhỏ Chị Ba " Sao Cúc sống quanh năm, xuân-hạ-thu-đông gì cũng trắng nụ lừng hương cả vậy chị Ba??? " hay là nhờ trùng tên với Người Đẹp nên nở bốn mùa chăng!!! Khà khà.

Thân,

Nhị