Sáng ngày Lễ Chúa không gian tỉnh lặng, tất cả còn yên giấc nồng sau một đêm ngủ muộn bởi buổi tiệc Christmas Eve và chờ mở quà giáng sinh của mình tối qua, phòng khách còn vương vãi tàn tích của giấy hoa, hộp và thùng carton. Pha tách cà phê, rồi mở nhẹ cửa bước ra sau vườn đứng phì phà điếu thuốc lá, nhìn những giọt nước còn đọng trên cành sau cơn mưa, lòng bâng khuâng nhớ chuyện muôn phương, chuyện bên này viễn xứ, chuyện bên nhà, chuyện tình xưa, chuyện tình nay, chuyện thơ. Chết! Nhắc đến thơ là nhớ còn nợ Tha Hương bài Giáng Sinh 2015, phải vào viết ngay chứ không thì Bà Nhị thức giấc khó mà ngồi yên để vần với chữ và để mơ về cô em Bắc Kỳ Xóm Đạo năm nào, viết ngay đây các Bác Tha Hương nhé.


Chúa Giáng Sinh

Sáng ngày đọc Kinh Phúc Âm
Chúa sinh máng cỏ, người tầm nương sao

Mục đồng hang đá chân vào
Ba vua phẩm vật cúi chào Đức Cha
Lễ Vọng bốn nến, vòng hoa
Vầng đông Lễ Chính Ngày là đào bôn

Phúc Âm kinh thấm tận hồn
Chúa sinh máng cỏ thuyết tồn nghìn năm

Viết xong định cười...nhưng chợt nhớ lời nhắn nhũ của Người Bên Xóm Đạo nên chỉ vừa khúc khích là tay bịt mồm ngưng ngay.

Thân,


Nhị