Bác BLG nói đúng lắm, tay đã không rượu, miệng không khà khà được thì tâm làm sao mà an??? Thôi để nhị em kể Bác nghe vụ này; chuyện là sáng nay Bà Nhị Em ra chợ na về vịm rượu quỳnh độ chục cân, trên nắp có ghim tấm thiệp, đặt bên cạnh mấy chậu poinsettia chưng trong phòng khách.

Na Vịm Rượu Quỳnh Quà Ông


Để mừng Thiên Chúa Giáng Sinh
Sáng tôi na vịm rượu quỳnh quà ông

Để ngồi vần chữ nhớ sông
Hoài cô xóm đạo nay chồng tám con
Dạ thầm tiếc mắt, môi son
Người ta không đáp tình còn luyến lưu
Vần âm Chức Nữ, Chàng Ngưu
Mong lần ô thước hội...dù dở dang

Mừng Thiên Chúa ngự trần đàng
Tôi bê vịm rượu quỳnh chàng ngồi thơ

Vừa ngủ dậy, mới hớp mấy hớp cà phê định lên ngồi bấm máy thả thơ. Chợt thấy tấm thiệp bèn cúi người lấy rồi mở ra đọc...bổng tay buông thõng, thiệp rơi xuống sàn nhà! Ngã lăn quay dưới đất như người say, dù chưa nhắp môi giọt rượu quỳnh nào bác BLG ạ; khà khà.

Thân,

Nhị