Về rồi! Nhị em về đến nhà lúc một giờ sáng đêm qua, leo lên giường đánh một giấc ngon lành, hơn mười giờ sáng này mới bò dậy nỗi, lòng còn nhớ Florida và cô nhân viên khách sạn người Mễ Tây Cơ xinh xắn. Thôi trở lại Quán Nửa Khuya của Hiền Tỷ, chứ không...kẻo quên mất thì Hiền Tỷ Tui lại trách nhị tui là hứa về viết quán nửa khuya, mà cứ " Mễ Tây Cơ " đâu đâu!!!


Quán Nửa Khuya

Quán nửa khuya còn rượu
Hết! Hết thật rồi à
Lấy gì tôi câu phú
Mà hoa với áo tà

Ai ca mà hay thế
Ai hát giọng thiết tha
Âm cao vời vậy nhể
Hình như Hiền Tỷ a!!!

Bravo tay Bravo
Mắt mơ màng...hư vô
Nhớ thời chinh chiến cũ
Sa trường! Biệt thành đô

Xoá bóng hình xưa ấy
Cô nữ sinh năm nào
Chừ hạ qua đã mấy
Mờ nhân ảnh! Phượng màu

Nửa khuya nghe người hát
Tiếc thay rượu chẳng còn
Mời ai chung thù tạc
Nhắc đường quanh, lối mòn

Quán nửa khuya người, tôi
Mời tách trà nhắp môi
Bên hiên trăng nửa mảnh
Nằm nghiêng nghiêng bóng trôi


Trời! Hết rượu rồi à, mới canh năm mà chẳng còn rượu nên quán vắng như Chùa Bà Đanh, nghe nhạc mất phê rồi bà chủ ạ; khà khà.

Thân,

Nhị Đệ