Sao Xưa Em Không Nói!!!

Sao em không nói cùng ta kẻ
Tình theo xưa hạ nắng soi lề
Sao em không đoái lòng ta kẻ
Tình câm! Đông hạt ướt đi về

Rồi câu thơ tím vần âm áo
Trắng lụa hai tà thơ chữ thơ
Rồi hiên đêm thức tàn đêm dạo
Cung trầm! Cung nức nỡ làn tơ

Mùa tương tư mắt, môi son đắm
Lá chiếc dần phai dăm chiếc rơi
Mùa say mê tóc, eo thon lậm
Cúc vườn mơn cánh gió xuân khơi

Hôm em ra bến dòng đưa mãi
Tình ta nay nhạt bóng ai rồi
Hôm em chân xuống thuyền trôi mãi
Trùng xa trong khói nước mây rồi

Sao em lạnh lùng chi thế ư
Lòng ta bao trìu mến sao từ
Chối tình ta nhỉ! Buồn em nhỉ
Duyên mình chưa dệt mối đà hư

Sao xưa không nói một lời nào!!!

Ông có nói đâu mà hỏi sao người ta không nói!!! Thật là ngớ ngẩn; khà khà.

Thân,

Nhị