Monday, October 23, 2017

Muốn Quên Nào Đã Được Đâu!!!

Đâu cần phải rượu, say thơ được rồi anh Sơn Nam ơi.


Muốn Quên Nào Đã Được Đâu!!!

Muốn quên chuyện cũ năm nào
Ngoài thu tiếng lá xạc xào! Bâng khuâng

Mắt tà lụa trắng trên sân
Tai âm hài gót chân lần sớm mai
Tóc mây người thủa sợi dài
Sợi rơi ngang lối...nhặt bài thơ xưa

Muốn quên! Sao dạ mãi chưa
Bóng hình thu cũ áo vừa vạt hương

Cảm ơn bài hoạ của Anh, chúc Anh luôn vui và nguồn ngẫu hứng luôn tràn đầy vậy nhé.

Thân,

Nhị

Khổ Mình Ta

Nhị tôi vào hoạ thơ với anh Biển Đông Cá Kình cho vui Nhà Face nghe.


Khổ Mình Ta

Hôm nay về ráo chỉ còn ta
Sau trước nhìn quanh ớ với à
Tiếng trong ngoài tớ âm vang tiếng
Giọng dưới trên ai giọng ứ a
Sa kê, trà nóng, cà phê bếp
Phở bò, chem chép, tép rang nhà
Bàn hai bên cứ tay chân ném
Vui thời mấy mạng...khổ mình ta


Tay chân ném còn đỡ hơn bị củi tạ phang như nhị tôi nhiều Ông Anh ơi; khà khà.

Thân,

Nhị

Nửa Của Tôi (2)

Ối giời ơi! Thế này cháy thơ nhị tui hết rồi còn đâu, thấy bóng Bà Hùm Quận Sáu là vần âm lạc mất cả rồi các bác Trung Học Kiên Thành và Nhà Face ơi.


Nửa Của Tôi (2)

Nửa của tôi tựa đầu vai nhé
Bước song song nhè nhẹ bên nhau
Trăm năm một kiếp nghèo giàu
Sóng to gió lớn chung tàu ra khơi

Buồm có rách tả tơi cùng vách
Cột có xiêu chẳng tách rời nghe
Qua cơn bão dữ tay kè
Chân lên đảo vắng...kết bè vô sông

Nửa của tôi nhớ không lời hứa
Thủa ban sơ hương lửa hẹn thề
Ba sinh tròn nghĩa phu thê
Tình chồng vợ vẹn thành-quê một nhà


Bà nhị mà vào đọc bài này thì thế nào cũng tay moi ruột tượng mà nhét túi nhị tui vài ba trăm bạc để ra chén chú chén anh...say rồi về ngồi thơ tiếp tặng bà à nghe mấy bác Trung Học Kiên Thành và Nhà Face; khà khà.

Thân,

Nhị

Vườn Cô Xanh Áo Tím Hài

Nhị ca vào thơ ghẹo Tím Tiểu Kiều nghe.

Vườn Cô Xanh Áo Tím Hài

Vườn cô xanh áo tím hài
Để hương với sắc ngõ ngoài sắc hương

Tôi đi ngang...dạ vấn vương
Chiều nay lẩu cá hay tương với cà
Vui tay chén rượu hiên nhà
Vui vần âm tiếng ngân nga dưới chiều
Cuốn xanh hài tím bao nhiêu
Mười...hai mươi cặp mà xiêu xiêu lòng
Lẩu cá thì nước phải trong
Tương cà thì ớt đỏ cong môi hà

Bởi cay muốn xé lưỡi ra
Vườn xanh áo tím hài a hái về

Bớ làng! Nhị ca em leo rào hái sạch bông so đũa nhà em rồi làng ơi; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Hoa Đẹp Kẻ Ngắm Người Đẹp Kẻ Trêu

Nói hay lắm cô Mỹ Lệ "Hoa là để ngắm và em là để yêu".

Hoa Đẹp Kẻ Ngắm Người Đẹp Kẻ Trêu

Hoa đẹp thiên hạ ngắm
Người đẹp thiên hạ trêu
Sắc cành xuân say đắm
Màu má đỏ mến yêu

Xưa nay nào đã khác
Hoa người muôn thủa thanh
Nhìn hùng tâm lung lạc
Lòng quân-tướng-công-khanh

Hoa đẹp tha nhân ngắm
Người đẹp phú-tài trêu

Viết mười câu tặng cô Mỹ Lệ đấy, chúc luôn trẻ trung và yêu đời cô nhé.

Thân,

Nhị

Em Có Nghe Thu Về

Cảm ơn mấy bác đã cho đăng bài "Em Có Nghe Thu Về (2)" trên trang Tha Hương nghe; giờ nhị tôi đăng lại bài đầu cho trọn bộ nghe mấy bác, mời.


Em Có Nghe Thu Về


Này em có nghe thu về
Heo may lộng gió bốn bề vi vu

Bờ đông sông khói mịt mù
Hiên tây trăng nửa mảnh lù lù trăng
Bên này nghìn cánh sao giăng
Bên kia mưa nặng hạt hằng vạn sa
Trùng trùng phong cánh rừng già
Chiếc rơi rụng chiếc úa là lá rơi
Xạc xào âm tiếng đêm trời
Thu như than oán những lời từ ly
Tình ta từ buổi phân kỳ
Yêu thương dưới nhánh dương thuỳ xưa tan

Này em có nghe lá vàng
Heo may lộng gió trên ngàn thu reo

Chúc Tha Hương luôn vui nhộn và đầy tình thân ái nhé.

Thân,

Nhị

Em Có Nghe Thu Về!!!(2)

Chiều hôm qua nhị tôi có ghé qua nhà anh chị hai Sanh+Nga để gặp và thăm hỏi thầy cô Phạm Công Nhật, anh chị Lanh Nguyễn, anh chị Nancy Hồ, anh Mạch Vạn Niên, anh chị Hương Xóm Biển và vài ba Anh Chị nữa (xin lỗi! Đông và vui quá không nhớ hết tên từng người được). Mấy năm trở lại đây vào thơ văn trên các trang Tha Hương, Trung Học Kiên Thành, Đồng Lòng Kiên Giang và được quen biết thêm những bậc Hiền Sư cùng các Huynh Tỷ Rạch Giá ngày nào, đó cũng là diễm phúc có một không hai của kiếp trăm năm nhị này vậy. Sáng nay vào đọc bài viết đầy ý nghĩa của cô Tố Lan gửi dâng Hương Hồn cô Dương Thị Hồng Diễm làm nhị tôi nhớ quá một thời còn cắp sách bên nhà! Dạo đó ưa đọc bài của những Nhà Thơ Lớn, chuộng lời của những Nhà Văn Vang Danh Một Thời...để rồi từ đó tự mình viết, tự mình dò dẫm từng bước một mà đi vào rừng vần âm Tiếng Việt Yêu Mến muôn đời. Nhị Tôi rất thích thể thơ Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt qua bài "Tiếng Thu" của cụ Lưu Trọng Lư ngày nào, nó đã để lại trong lòng mình một âm hưởng khó quên và từ đó đã viết trên nghìn bài theo thể loại năm chữ bốn câu này. Giờ xin phép cô Tố Lan, các Thầy Cô và các Huynh Tỷ Tha Hương cho nhị tôi đăng lại bài "Em Có Nghe Thu Về (2)" vừa viết cách nay độ ba tuần lên đây, mời các Ace Tha Hương cùng đọc cho nhé.


Em Có Nghe Thu Về!!!(2)

Em có nghe không này
Xạc xào xác lá bay
Cành phong kia cánh úa
Rụng đàng gió heo may

Và em à có thấy
Sương khói chiều thu giăng
Tơ vàng đêm thu nhạt
Ánh lưng trời thu trăng

Cho tình thơ ta khóc
Dòng nào rơi! Chữ rơi
Cho tình thơ ta dọc
Ngang dòng tím chơi vơi

Nỗi niềm thu xưa đã
Tàn phai sắc hương rồi
Áo người thu xưa đã
Mờ phai tăm bóng rồi

Em có nghe không này
Xạc xào âm lá bay
Phong đây cành rụng chiếc
Úa màu thu cánh bay

Và em à! Ta nhớ
Người thu xưa...mùa xưa
Nên vần câu nức nở
Tà hương xưa...sắc xưa

Em có nghe thu về!!!

Chúc Tha Hương và các Ace luôn vui và sáng tác đều đặn để Đồng Hương Kiên Giang có một nơi chốn đi về đầy tình thân trong tháng ngày xa xứ, sống trên đất khách quê người vậy.

Thân Kính,


Cố Quận

Thôi Mình Hai Kẻ Lạ Nhau Sau Này

Hai câu cuối "Người đi biền biệt phương trời, cho ta ở lại một đời quạnh hiu." này hay lắm anh Sơn Nam.

Thôi Mình Hai Kẻ Lạ Nhau Sau Này

Người một buổi thuyền đi biền biệt
Kẻ về nghe thương tiếc dòng xưa
Bên này sớm nắng chiều mưa
Luỹ tre vắng bóng! Hàng dừa bặt tăm

Tình như kiếp con tằm tơ gánh
Gãy trăm năm vai sánh...vòng tay
Duyên trần tợ chiếc lá bay
Nợ trần tợ nhánh phong gầy thu rơi

Người một buổi ra khơi...ly biệt
Kẻ về nghe da diết thương dòng
Bên này bờ đục bờ trong
Đò mười hai bến thẳng cong bến nào!!!

Thôi đành như giấc chiêm bao
Thôi mình hai kẻ lạ nhau sau này


Vào hoạ với anh Sơn Nam cho xôm tụ nhà Face ngày thứ bảy cuối tuần nghe.

Thân,

Nhị

O Nướng Chi???

Nhị tôi vào thơ ghẹo o Nguyệt cho vui nhà Face sáng thứ bảy nhé, mời.


O Nướng Chi???

O nướng chi à...o nướng chi
Sườn beo, tay cọp cháy da bì
Sân sau màu khói hương bay khắp
Làng trên dưới xóm...o nướng chi!!!

Xong kêu tôi nhé qua ngồi chén
Chữ với dòng ngân tặng o thơ
Xong kêu tôi nhé qua mồi bén
Rượu với hò ơ nắng cùng tơ

O nướng chi...xong rồi nhớ kêu


Nướng xong rồi nhớ kêu nhị tôi qua ngồi ngâm với hò ơ vần chữ nghe o Nguyệt; khà khà.

Thân,

Nhị

Nhành Hoa Hạ

Nhị ca vào mượn bức ảnh này thơ nghe Khánh Nga, mời.

Nhành Hoa Hạ

Nhành hoa hạ...đoá màu cam
Chiều hong tơ nắng, khói lam sân nhà

Cho ta ngồi nhớ áo tà
Ai bay trong gió hôm qua trên đồi
Ừ ta! Nhớ quá son môi
Nhớ đăm chiêu mắt xa xôi cô nàng

Nhành hoa hạ với tơ vàng
Sắc cam và khói lam mang mang buồn


Có đọc thơ nhị ca cũng đừng giữ lâu trong đầu nhé, kẻo mai vào lớp học quên hết chữ nghĩa à nghe Nga Muội; khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Áo Vàng Hoa Cúc Xưa Đâu!!!

Hôm nay nhị tôi có bạn thơ rồi đây.


Áo Vàng Hoa Cúc Xưa Đâu!!!

Bây giờ nửa cuộc bể dâu
Áo vàng hoa cúc tìm đâu sắc tà

Tìm đâu hương lụa thu ngà
Chiều xưa thả tóc bên ta đón mùa
Tìm đâu âm tiếng guốc khua
Trên thềm thu lá cành đua nhau rời
Chiếc theo dòng lạc phương trời
Chiếc nằm mục lối tình ơi...ơi tình

Bây giờ ta cách biệt mình
Áo vàng hoa cúc! Mờ thinh không chiều


Viết mười câu lục bát đáp tạ thơ cô, cảm ơn cô Thanhthuong Bui đã vào đọc và hoạ thơ cùng nhị này vậy.

Thân,

Nhị

Ba Mươi Năm Tình

Cảm ơn sáu câu lục bát của Bạn Hiền Bạch Huệ nghe, giờ nhị tôi vào mượn ý mà thơ đáp lễ vậy...mời.


Ba Mươi Năm Tình

Tình ba mươi năm xưa
Nào phai nhạt nắng mưa
Hỏi lòng ta " Có giảm
Dạ đáp...hình như chưa!!! "

Nợ duyên mình đã nửa
Đường gian truân có nhau
Thì lối trần còn nửa
Đường nguyện luôn có nhau

Tình ba mươi năm đã
Nào nhạt phai dấu yêu
Ừ! Ba mươi năm nữa
Xác tàn...ta vẫn yêu

Em! Một mình em thôi


Ông nhị ơi! Ông đừng thơ mùi nữa, có được không??? Khà khà.

Thân,

Lão Nhị

Bốn Cô Áo Đỏ Đi Thuyền

Vào thơ phá bốn Cô Áo Đỏ Đi Thuyền này cho vui nghe o Oanh.


Bốn Cô Áo Đỏ Đi Thuyền

Bốn cô ngồi cho khéo
Không thuyền lật à nghe
Đừng mình nghiêng, vặn vẹo
Kẻo chòng lắc chìm ghe

Hỏi bốn cô đi đâu
Xuân hồng thưởng vườn dâu
Ngắm đào hoa cánh nở
Cành trên Bến Văn Lâu

Bốn cô màu áo đỏ
Tôi sào chống vải đen
Vần âm thơ ngân nhỏ
Du thuyền xuân một phen

Hương Giang nước thuận dòng


Tặng o Oanh và ba cô bạn mười ba câu đọc để nhớ tết nhé; khà khà.

Thân,

Nhị

Run Run Tình

Đây là bức hình biểu tượng của tình già.


Run Run Tình

Run run nắm lấy tay em
Nghe tình vào mộng ấm êm
Run run vai sát vai nhau
Nghe tình bền chặt nghìn sau

Vào viết bốn câu phá Ông Anh Cả và Chị Dâu Mình cho vui nhà vậy; khà khà.

Thân,

Bảy

Em Và Thu

Đúng là tuyệt sắc giai nhân, đọc mấy câu thơ của cô Xuân Hồng...giờ vào hoạ vài vần âm tặng cô nghe, mời.


Em Và Thu


Em và thu vẫn trong hồn ta bấy
Lâu nay dòng nước chảy lá mùa trôi
Tóc xanh xưa! Mày liễu ấy đâu rồi
Thơ ta nhớ phong đồi nay vắng bóng

Em và thu vẫn hương tà áo lộng
Vẫn màu tơ lụa sống động vần âm
Vẫn vi vu cành lá đổ xa mầm
Cây khô nhánh vào cùng thâm sâu lối

Em và thu trong thơ ta một khối
Tình còn đây sớm tối...tình còn đây

Viết tặng Cô mười câu thơ tám chữ để anh em mình biết nhau vậy.

Thân,

Nhị

Những Người Muôn Năm Cũ Hồn Ở Đâu!!!

Ừ! Những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ chị Song Nguyệt hỉ??? Nhị tôi về năm lần thăm Mẹ Già, một lần cuối để đưa mẹ mình về cõi thiên thu cát bụi năm 2011 nữa là sáu! Chỉ quanh quẩn trong thành phố Rạch Giá suốt những chuyến đi này mà không tìm lại được cảnh cũ người xưa, tất cả giờ đã đổi thay quá nhiều rồi.


Những Người Muôn Năm Cũ Hồn Ở Đâu!!!

Người muôn năm cũ hồn ở đâu
Không gian một cõi gió mây sầu
Tám ngả đường quanh con phố nhỏ
Tang điền xanh sắc nhuộm bể dâu

Người muôn năm cũ lạc phương nào
Đất trời! Sông nước với trăng sao
Đêm giong thuyền chén quỳnh dạ hỏi
Người những năm xưa...lạc chốn nào!!!

Nhị tôi viết những dòng tâm sự của một kẻ nửa kiếp tha hương! Đọc lại lời mình mà nghe lòng buồn man mác à nghe các bác Nhà Face.

Thân,

Nhị

Đi Đâu Bỏ Bông...Nón Lá!!!

Uả! Rổ bông so đũa và cái nón lá ở đây, Nhỏ Tím Tiểu Kiều đâu rồi???


Đi Đâu Bỏ Bông...Nón Lá!!!


Đi đâu mà bỏ rổ bông
So đũa...nón lá quên không đội đầu

Hình như cô mới qua cầu
Xóm bên kia hái chùm dâu, trái xoài
Khéo nghe...kẻo anh thôn đoài
Mà trông thấy sắc tưởng hoài, tương tư

Rổ bông, nón lá bây chừ
So đũa tôi lẩu! Nón từ thơ chơi

Bớ nhị ca! Đừng rinh rổ so đũa và lấy nón lá của muội, mau quay lại trả cho em...khà khà.

Thân,

Nhị Ca

Nửa Của Tôi


Nửa Của Tôi


Nửa của tôi ơi! Nửa của tôi
Song song bên cạnh một em thôi
Tám nghìn con chữ thương yêu chỉ
Vừa đủ tình em sánh nghĩa tôi

Nửa của tôi à! Em biết chăng
Từ thủa ban sơ dạ đã rằng
Đã nguyền một kiếp trăm năm sẽ
Tình em tôi...bạc tóc long răng


Giời ạ! Sao thơ nhị tôi hôm nay mùi thế này; khà khà.

Thân,

Nhị

Người Và Cảnh Vật Xưa Đâu!!!

Vào mượn cảnh xưa người cũ mà ngẫu ít vần thơ thương nhớ nghe các bác Nhà Face, mời.


Người Và Cảnh Vật Xưa Đâu!!!

Có những bóng người một thủa
Và những hình ảnh một thời
Giờ phai mờ! Giờ nhạt úa
Trong ta viễn khách nửa đời

Bây chừ biết tìm kiếm đâu
Mây giăng trắng cõi đây sầu
Cố hương mai này trở lại
Người và cảnh vật xưa đâu!!!


Mai này trở lại...ai còn ai mất hỡi ai???

Thân,

Nhị

Cầu Đúc Quê Tôi (2)

Có ngay đây và thơ tặng Chị luôn thể nghe, mời.


Cầu Đúc Quê Tôi (2)

Ai về Rạch Giá Quê Tôi
Có cây Cầu Đúc bờ đôi nối bờ

Cho đây nhắn với người chờ
Tôi tha hương vẫn thường mơ tháng ngày
Đò ngang, đường dọc trong tay
Tình nhân xưa với tà bay lối nhà

Ai về Rạch Giá quê xa
Có cây Cầu Đúc! Rằng ta nhớ người

Nhắc cây " Cầu Đúc "...nhớ ai thế chị Nancy Hồ??? Khà khà.

Thân,

Nhị