Nhị Ca vào mượn hình Mi mà lục bát nghe Nga Muội, mời.


Cánh Hoa Mong Manh

Em như cánh hoa mong manh
Sắc hương chịu nắng sương cành rụng sân

Rồi mai sắc với hương thân
Héo khô màu úa! Bụi trần lấm lem
Cho trời nhớ cánh cành em
Cho trăng nhớ lá hoa mềm lệ tơ

Em như hồng sắc hương chờ
Hiên cơn gió thoảng rụng bờ nước trôi

Thôi rồi gió lên, cánh hồng bên hiên nhà Em Tôi rụng sân rồi còn đâu...bớ Ông Thiên sao ác thế??? Khà khà.

Thân,

Nhị Ca