Hai câu cuối "Người đi biền biệt phương trời, cho ta ở lại một đời quạnh hiu." này hay lắm anh Sơn Nam.
Thôi Mình Hai Kẻ Lạ Nhau Sau Này
Người một buổi thuyền đi biền biệt
Kẻ về nghe thương tiếc dòng xưa
Bên này sớm nắng chiều mưa
Luỹ tre vắng bóng! Hàng dừa bặt tăm
Tình như kiếp con tằm tơ gánh
Gãy trăm năm vai sánh...vòng tay
Duyên trần tợ chiếc lá bay
Nợ trần tợ nhánh phong gầy thu rơi
Người một buổi ra khơi...ly biệt
Kẻ về nghe da diết thương dòng
Bên này bờ đục bờ trong
Đò mười hai bến thẳng cong bến nào!!!
Thôi đành như giấc chiêm bao
Thôi mình hai kẻ lạ nhau sau này
Vào hoạ với anh Sơn Nam cho xôm tụ nhà Face ngày thứ bảy cuối tuần nghe.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment