Nhị tôi và anh bạn Trần Mỹ Chí đang nói gì mà chỉ ngón tay thấy sợ thế này??? Đúng là thói quen đánh chết không bỏ tật dù đã tha phương xứ người ba mươi mấy năm rồi.


Tao Nói Mày Nghe

Tao nói mày nghe thuở học trò
Văn chương thì dở đọc thì to
Tiếng trầm giọng bổng thơ năm bảy
Sáu tám dòng trên dưới bến đò

Mày nói tao mê áo lụa à
Mơ màu phượng vĩ hạ cành hoa
Theo o xóm củi nàng thôn chiếu
Học chẳng ra chi chỉ chuộng tà

Ừ hử! Mày sao nhớ thật hay


Thôi Mày đừng kể nữa...không thấy mấy Chị đang cười tao nghiêng ngả cả bàn tiệc đấy ư??? Khà khà.

Thân,

Nhị