Bị cái bệnh già! Đêm nằm nhớ chuyện Nam Tào-Bắc Đẩu, nhớ Ngày Xưa Hoàng Thị, nhớ Hoa Tím Thôi Cài Trên Áo Trắng; mò dậy lên máy thì thấy trời chợt Nắng chợt Mưa của o Thùy! Muốn trở lại giường nằm thức nhớ tiếp...


Đang Nắng Bổng Mưa...Tại Thơ

Đang nắng, bổng mưa gì đâu!!!
Tại thơ nhớ áo xưa sầu vần âm
Hoàng Thị sao nỡ nhị tâm
Quên câu thệ ước ôm cầm sang ngang
Cho tình một thuở dở dang
Cho tương tư mấy điệu đàn tình ơi
Nắng mưa nào phải do Trời
Tại thơ nhớ áo xưa thời rưng rưng
Khóc Hoàng Thị ấy người dưng
Nên đang nắng...mây trên rừng về mưa


Tại thơ nên trời mới chợt nắng chợt mưa thế đấy o Thùy ạ; khà khà))).

Thân,

Lão Nhị