Phùng Tiểu Thư đã đi guốc trong bụng nhị tui mới thơ được bốn câu này đây nghe.


Ghen (2)!

Thôi ông đừng hòng đổ thừa
Cho mộng cho mị mà lừa dối tôi

Hôm qua ông viết trăng trôi
Thấy người nhảy xuống dòng trồi hụp bơi
Ông quăng bút giấy đang lời
Phóng ùm ra vớt họ thời lội vô
Còn hỏi "Có lạnh không cô
Để tôi khơi lửa hâm bồ rượu ngon
Cô uống cho ấm dạ còn
Ngồi xem tơ ánh trăng tròn dòng đưa"

Giờ ông còn muốn đổ thừa
Cho mơ màng chữ...hòng lừa dối tôi!!!

Giời ạ! Đến thơ mà Bà cũng ghen thì Hoạn Thư mà còn sống cũng phải chào thua Bà một bậc rồi đấy; khà khà=))=))=)).

Thân,

Lão Nhị