O nói mấy anh nam sinh thời bây giờ, chứ nam sinh thời nhị em chỉ có biết cúi đầu xuống mà thơ thôi...đâu dám nhìn thẳng mắt giai nhân long lanh màu tình ái o Huệ.


Xưa Chỉ Thơ Thôi

Xưa chỉ biết làm thơ
Màu áo em nắng tơ
Vàng thu hai vạt trắng
Đâu dám nhìn mắt cơ

Chỉ lời thôi đã đắm
Chỉ vần thôi đã say
Tình trôi nghìn vạn dặm
Mịt mờ sương khói bay

Chỉ thơ thôi O ơi
Là gan dạ quá trời
Là Tạ Từ, Phượng Vĩ
Là ý rụng, câu rơi

Thơ thôi...chỉ thơ thôi


Chỉ thơ thôi mà tà áo trắng của mấy O còn đeo theo nhị tui nửa đời, chứ lúc đó mà dám nhìn đôi mắt người sơn tây của em, về hồn tôi say đắm...thì đời nhị tui chắc bỏ xác tại Thị Xã Rạch Giá luôn rồi, phải vậy không o Huệ!!! Khà khà=))=))=)).

Thân,

Lão Nhị