Vu Lan! Hai chữ này có rất nhiều nghĩa, nhưng người ta
chỉ hiểu đây là Mùa Báo Hiếu trong những ngày cận rằm tháng bảy âm lịch,
chùa chiền tín hữu ra vào tấp nập, hương khói trắng sân, kinh mõ thâu
đêm, chuông trống vang rền, hoa đỏ hoa trắng cài đầy trên ngực áo.
Tôi Buồn Mùa Vu Lan!
Phải chi tôi còn Mẹ
Tháng bảy cận hầu Người
Nhắc những ngày còn bé
Chuyện xưa cũ Mẹ cười
Phải chi Mẹ Tôi còn
Nghe tiếng Người kêu con
Đầy thương yêu, trìu mến
Cho tôi giấc ngủ tròn
Nhìn ngực cài hoa trắng
Tôi biết! Mẹ mất rồi
Lệ giòng rơi hạt nặng
Mùa báo hiếu xa rồi
Tôi buồn mùa Vu Lan!
Thấm thoát đã ba Mùa Báo Hiếu trôi qua, tháng Bảy đến và đi đối với tôi
đã không còn ý nghĩa gì nhiều như xưa! Bởi Mẹ Tôi giờ đã không còn
trên cõi đời này nữa rồi bạn ạ, tôi biết lấy ai đây để mà báo hiếu!!!
Kính dâng lên hương hồn Mẹ Tôi,
Cố Quận
No comments:
Post a Comment