Cơm thì có bữa này bữa khác, bữa ngon bữa dở, bữa sống bữa chín, nhưng mấy ai dám chê bao giờ!!! Cháo có lắm lúc thèm, nhưng mấy ai dám đụng tới tô...sợ Cơm biết thì mười ngón tay thơ chúng rụng vô Cháo hết cả mười, rồi lấy gì đánh máy đăng thơ lên Facebook hả anh Hai??? Thôi thì thôi cứ thèm bằng mắt, bằng mũi mà thôi! Chứ lỡ đã cơn thèm bằng miệng thì tội nghiệp cho mười ngón tay.


Thèm Cháo!!!

Đôi khi ngồi thèm cháo
Múc mời chẳng dám ăn
Mười ngón tay ngăn, bảo
"Miệng à! Đừng có ăn"

Gió hay ra ắt rụng
Mây mà biết...ôi thôi
Còn đâu mười ngón búng
Chữ vần thơ bạn coi!!!

Đôi khi ngồi mùi cháo
Hương thơm phức là hương
Mắt nhìn tô, ảo não
Hà hít mũi, thê lương

"Đừng ăn à...đừng ăn"
Mười ngón tay tiếng rằng
"Mây mà hay nó hét
Gió chém! Mười ngón lăn"

Cháo thèm! Thơ cứ thèm
Chớ dại đụng tới em
Cho thơ đây vần chữ
Mười ngón tịt, luốc lem

Thôi thì cơm...đừng cháo


Thơ viết cho vui thì được, chứ đời nào mười ngón tay dám sờ tới tô cháo anh Hai ơi! Khà khà=))=))=)).

Thân,

Nhị