Tôi nhìn lại Mộ Mẹ Tôi trong hình mà bên tai còn văng vẳng lời Mẹ Tôi nói trong buổi sáng...để chiều đó Người bỏ cuộc đời này ra đi! Nghĩ lại thì câu "Mẹ Già như chuối chín cây, gió lay Mẹ rụng con rày mồ côi." đúng thật.


Mộ Mẹ Tôi!

Mộ Mẹ Tôi xanh cỏ
Bỏ đời đã ba năm
Quê nhà xa xôi đó
Tôi chưa lần về thăm

Thắp nén nhang cúi lạy
Trước nền giọt lệ rơi
Lung linh vàng nến cháy
Vùng ký ức khôn vơi

Mộ Mẹ Tôi xanh cỏ
Ba năm rồi đấy ư
Bóng hình Người vẫn đó
Đêm nằm mộng hình như...

Mẹ còn sống bên tôi


Tỉnh giấc, ngồi ngỡ ngàng! Mẹ Tôi giờ đã không còn nữa rồi, buồn thay.

Cố Quận