Nhạc bao giờ cũng dễ đi vào lòng người nghe, âm điệu buồn vui gì cũng thường làm ta liên tưởng đến bóng hình và cảnh vật của từng kỷ niệm mà mình đã gặp qua trong quá khứ phải không bạn!!! Nhị tôi yêu thơ từ khi biết thích nhạc mà một thời còn tuổi trẻ đã nhiều lần được nghe cô láng giềng hát vu vơ trong những buổi chiều mưa, những đêm trời sáng trăng đấy bạn ạ.

Em Thường Hay Nghe Nhạc

Em thường hay nghe nhạc
Xõa tóc buổi mưa chiều
Nhìn xa xăm khẻ hát
Bên hiên dáng mỹ miều

Tôi ưa thơ chuộng tích
Ngồi thả chữ tím vần
Tứ đầy, câu khao khít
Trên dòng Tấn, dưới Tần

Trăng bên này bên nớ
Đêm soi bóng con đò
Tơ vàng chưa lần chở
Tình thư tuổi hẹn hò

Em thường hay nghe nhạc
Tôi nhờ đấy hồn mơ
Sao không cùng chung hát
Sao chẳng bút họa thơ!!!

Cho đời ta cách nhau
Chiều quê nắng nhạt màu
Mưa bên này trắng hạt
Bên nớ rụng hoa cau

Ôi! Hai bờ ngăn cách
Lời nhạc...ý thơ buồn
Xạc xào sông lau lách
Tình một thuở xa nguồn

Nên Bên Nớ theo chồng! Nên bên này nhị tui cũng lên thuyền vượt biển năm nào, bỏ lại dòng sông xưa êm chảy một thời, bỏ lại mối tình chưa lần hò hẹn...buồn!

Thân,

Nhị