Ông nhị à! Sao Tôi kêu ông mấy tiếng liền mà ông chẳng thưa, chẳng dạ, chẳng thì là gì cả vậy hả ông???

Hồn Thơ Bị Hạ Bắt!!!

Hồn thơ bị hạ bắt rồi
Nên không thưa, dạ trơ ngồi trơ ra

Bớ ba bốn vía người ta
Bớ năm bảy thức thần là còn đây
Mắt nhìn ngoài cửa như ngây
Hai ngươi mây trắng cuối ngày vầng in
Hai tay tôi đấm binh binh
Hai chân tôi đạp lăn kình thây lăn
Không gào thét, nhe hàm răng
Ra mà khục khặc tục tằng thế kia!!!

Thôi Tôi phụ kêu hạ dìa
Cho ông thơ gọi đầm đìa hạt rơi

Tỉnh dậy ông ơi là ông...mau tỉnh dậy, từ nay Tôi hứa là không thượng tay hạ cẳng với ông nữa đâu; khà khà.

Thân,

Nhị