Chắc là nàng yêu đàn!!! Nên nhị tui mới nhớ đàn đấy o Chi ơi.


Bởi Xưa Nàng Yêu Đàn

Cũng bởi...xưa nàng yêu đàn
Nên tôi nhớ tiếng nhẹ nhàng tơ run

Hoa đây người đã dặm trùng
Hoa đây người đã mịt mùng gió sương
Tôi về nhìn sắc hoa thương
Tôi về nhìn lá xanh vương vấn tình
Rồi hoa rồi lá...rụng bình
Rồi dây tơ đứt! Màu thinh không sầu
Trăng mờ nhạt ánh còn đâu
Mưa giăng giăng trắng vườn dâu đêm tàn

Cũng bởi...xưa nàng yêu đàn
Nên thơ tôi chữ âm dang dở tình

Nhị nhớ đàn! Nhị tui nhớ đàn quá o Chi à; khà khà))).

Thân,

Lão Nhị