Xem xong thước phim ngắn này làm nhị tôi nhớ những ngày
tháng mà tuổi đời mình còn nhỏ dại, nhớ nhất là cái vụ "Giật Vàng" trong
ngày Cúng Cô Hồn Tháng Bảy Bạn ạ; ăn không bao nhiêu nhưng vui thì
nhiều bởi cái tính hiếu động của mình lúc ấy đó mà. Nhị tôi nhớ như in
trong trí cảnh người cúng và gia đình phải đứng canh chung quanh chiếu
đồ cúng, khi đó thì bọn con nít nhị tôi chen lấn nhau để cố vào được
vòng trong với cặp mắt nhìn lươm lươm những món ngon nhất hầu khi chủ
gia vừa quay lưng cúi lạy với ba nén nhang trên tay là cùng hô to một
tiếng mà nhào vô giật chạy; có nhiều gia đình khá giả, ngoài việc cúng
bánh trái còn rải tiền cắc cho đám cô hồn nhị tui thời ấy, thôi thì
tranh nhau lăn trên thềm nhà, trên lộ trải đá, tróc da tay, lọi khớp
chân, u đầu, bể trán Bạn ạ. Giờ tuổi đời đã hai thứ tóc trên đầu, sống
tha hương trên xứ người mấy mươi năm! Ngồi xem lại hình ảnh trong phim
mà nhớ thương một thời xưa thân ái cũ quá đi thôi, nhớ nhất là lễ cúng
Cô Hồn Vu Lan mỗi lần rằm tháng bảy đến trên Quê Nhà năm nào.
Cúng Cô Hồn
Nhớ xưa lễ Cúng Cô Hồn
Giật bánh, trái Vu Lan Bồn mỗi năm
Tháng bảy chờ đúng ngày rằm
Rủ đôi ba đứa bạn dầm gió mưa
Dạo xóm xem chiếu bày chưa
Xét nhà nhiều, ít, tiền thừa, tiền không
Người ta chờ lễ Cúng Vong
Bọn tôi chờ lễ giật vòng vòng chơi
Cô Hồn năm đó nay trời
Tha hương thấy ảnh nhớ thời còn thơ
Mâm giấy vàng mã nhường hết cho tụi bây, còn mâm bánh trái là của nhị tao đó nghe; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment