Đã qua rồi thời bôn ba trên xứ người lo cho đàn con khôn lớn! Giờ lòng có đôi chút thảnh thơi nên nhị tôi thường hay ngồi viết lại những kỷ niệm của một thời mới lớn còn sống nơi quê nhà.

Có Những kỷ Niệm Khó Quên

Có những kỷ niệm của một thời mới lớn
Mang đi theo...giờ lỡn vỡn trong tâm
Chốn cũ còn ai bên ngày tháng âm thầm
Trôi nhanh để mình muốn tầm chẳng thấy

Căn nhà xưa cổng ngoài cây bông giấy
Giàn đỏ hoa thủa ấy...nay đâu còn
Tổ yến oanh và những chiếc mỏ con
Kêu chiêm chiếp mẹ mồi ngon buổi sáng

Vuông ao cũ rau muống xanh từng mảng
Nổi hai mùa mưa, nắng hạn phương nam
Cá quẫy đuôi, đớp bóng nước đen ngàm
Chiều nhạt khói sương lam vây mái lá

Có những kỷ niệm của một thời xa quá
Bổng nhận ra...mình lạ lẩm, mình quên
Bến dọc đò trăng nào đổ ngang đền
Bóng người áo lụa mềm trên lối cỏ

Tất cả còn đâu! Thời yên vui đó

Tất cả giờ đã qua lâu lắm rồi! Muốn tìm lại...âu chỉ còn là những kỷ niệm mờ phai mà thôi.

Thân,

Nhị